tiếp theo
III – PHÒNG, CHỐNG BỆNH TẬT
Định kỳ đi khám bệnh toàn
diện để nếu phát hiện bệnh thì chữa trị kịp thời.
Tự theo dõi cơ thể mình,
vì người ta mỗi người một khác, thức ăn uống có thứ tốt với người này lại không
tốt với người khác, thuốc men có người uống khỏi bệnh, có người uống không khỏi.
Có thời gian tôi bị viêm đại tràng, bác sĩ bảo phải kiêng trứng, kiêng mỡ,
kiêng các chất cay, nóng, nhưng tôi ăn trứng và thịt mỡ không thấy việc gì, ăn
hạt tiêu thấy không làm sao, nhưng ăn ớt là đau, ăn pate, đồ hộp, uống rượu là
đau. Thế là hai năm tôi kiêng tuyệt đối rượu, ớt, pate, đồ hộp và khỏi bệnh hẳn.
Kết luật là cái gì không thích ứng với cơ thể mình thì thải ra. Chủ yếu là phải
tuân theo thực tế của cơ thể mình.
Có lần tôi bị loạn nhịp tim, 3 nhịp nghỉ 1 nhịp, 7 lần nghỉ 1 nhịp, 11, 15 nghỉ
nhịp loạn xạ, rất mệt. Đi khám, giáo sư cho Vastarel, Cordaron, tôi uống hết liều
không khỏi, tôi hỏi có thuốc gì đặc hiệu, đắt mấy tôi cũng xin mua, giáo sư nói
hiện tại không có thuốc nào hơn.
Vốn có nghiên cứu Đông y,
tôi tự kê cho mình đơn thuốc gồm: Tam thất 10g, Đan sâm 12g, Diên hồ sách 12g,
Sơn tra 12g, Sài hồ 10g, Mộc nhĩ đen 5g, Đại táo 5 quả. Sắc uống 8 thang tôi khỏi
hẳn, mạch tôi đều đặn cho đến bây giờ. Bình thường huyết áp tôi không cao (khoảng
+- 130/70) nhưng có lần đang ngồi
chơi bỗng thấy người nôn nao khó chịu, tôi nằm nghỉ đo huyết áp thấy tăng đột
ngột 122/110, tôi lấy 1 viên Adalat trữ sẵn cắn ra nuốt
đi ½ và nằm thở đều, 1 giờ sau thì bình thường lại. Từ đó, đầu gường
tôi bao giờ cũng sẵn có Adalat và Nitroglycerin, đi đâu trong túi tôi cũng có 1
viên Adalat và 1 viên Nitroglycerin. Có lần đang đi ở phố Tràng Tiền, bỗng tôi
lại có cảm giác như nói trên, tôi ngồi ngay xuống lấy ra 2 viên thuốc trong túi
bỏ vào miệng 1 viên nuốt khan, 1 viên cắn vỡ nuốt một nửa. Ngồi nghỉ khoảng 30
phút, lại đứng dạy đi.
Hiện giờ hàng ngày tôi uống
1 viên Aspirin 0,81 phòng nhồi máu cơ tim.
IV – SỐNG LÀNH MẠNH VÀ TRONG SẠCH
Tôi đã chừa thuốc lá được hơn nửa thế kỷ đến
nay. Không uống rượu trắng và rượu mạnh, khi có điều kiện thì uống rượu vang vì
rượu vang tốt cho tim.
Có lúc cắt thuốc bổ ngâm rượu thì cũng uống mỗi
bữa ăn một ly.
Nhà nước, Đảng diều động làm công tác nào là cầm
quyết định đi, không nghĩ công tác khó khăn hay dễ, không so đo vị trí công tác
mới lương cao hay thấp. Đương ở quân đội hệ số lương có thể cao lại có thâm
niên được điều ra công tác ngoài quân đội lương sẽ thấp hơn, tôi cũng sẵn sang.
Từ năm 1960 đến năm 1980, 20 năm không ai quản
và xét, tôi vẫn đứng ở bậc lương cũ, tôi cũng không có ý kiến gì.
Đến khi làm Đại sứ ở Bắc Kinh, an hem ở Sứ quán
phát hiện báo cáo về nước, Thủ tướng Phạm Văn Đồng mới nâng cho tôi lên chuyên
viên 9, ngang lương Bộ trưởng lúc bấy giờ.
Tính trung thực thẳng thắn, thấy việc gi tôi
cho là không đúng, tôi cãi cả với đồng chí Lê Đức Thọ, phê bình cả Tổng bí thư.
Suốt đời tôi chưa sai hẹn, thất hứa với ai bao giờ.
Trong quá trình công tác, tôi thường được giữ
những vị trí chủ chốt không thấp, có quyền quyết định chi tiêu, nhưng không hề
lạm dụng công quỹ cho việc riêng. Đọc báo biết ai khôn khó tôi đều gửi tiền
chia sẻ, của ít lòng nhiều.
Sống đúng với lương tâm của mình, nên tôi cảm
thấy rất thanh thản. Có lẽ đay cũng
là một nguyên nhân khiến tôi sống lâu./.
(hết)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét