Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2020

ĐIẾU VĂN CỦA CỤ NGUYỄN KHẮC MAI

Điếu văn: Viếng Lão Tướng Nguyễn TrọngVĩnh

Hởi ôi! Lão Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã từ biệt chúng ta. Cụ sinh năm 1916, tạ thế ngày 26 tháng12 năm 2019 đúng tròn 104 tuổi.

Cụ đã sống trọn hơn 80 năm của thế kỹ XX và hai thập kỹ đầu của TK.XXI. Cụ đã là một chứng nhân lịch sử trong một thời đại bi hùng của nước ta, đã là hình mẫu của một thế hệ thanh niên, Nước non đang chờ trong tay ngươi. Hồn sông núi tiếng vang ghi muôn đời.

Sinh ra trong một gia đình nhà nho nghèo. Từ nhỏ cụ đã phải lăn lộn kiếm sống, từng phải đi ở đợ lấy tiền giúp cha đóng thuế. Mãi đến năm 15 tuổi Cụ mới được chuộc về cho đi học. Cụ sáng dạ và có chí, lai được các Cô giáo Thầy giáo và cả chế độ nhà trường thông thoáng, nên bậc học 6 năm cụ đươc nhảy lớp và chỉ học trong ba năm, thi đổ bằng cao đẳng tiểu học. Bấy giờ ở bậc học này chưong trình khá toàn diện, đức trí thể mỹ, học tiếng pháp, có cã chữ nho. Đó là vốn liếng tri thức đầu đời rất quan trọng, để cùng với ý chí học tập suốt đời, cùng với phương châm coi trọng khảo sát, coi trọng sự suy nghĩ của riêng mình, để cụ có một phẩm chất tinh thần và trí tuệ đáng kính phục. Lên 15, 16 tuổi đã biết nghĩ về tình hình mất nước vào tay người Pháp, đã nhen nhóm ý tưởng cách mạng, tinh thần yêu nước thương nòi,tiếp cận với thơ ca yêu nước, như thơ của Á Nam Trần Tuấn Khải.

“Đêm khuya canh đã hầu tàn,
Anh ơi ngồi dậy để em than mấy lời.
Sự tình cực lắm anh ơi,
Nước non gánh nặng,cuộc đời có biết không?...”

Hoặc:

Phải nên thương lấy giống noì,
Đừng ham phú quý mà nguôi tất lòng.…..
Mấy trang hào kiệt xưa kia,
HY sinh thân thế cũng vì nước non.….
Làm trai hồ thỉ tứ  phương,
Sao cho khỏi thẹn với gương Lạc Hồng.”

…“Những câu thơ đã khiến tâm hồn của người thanh niên đang độ hăng say nhịp sống như tôi đó, không thể không chấn động, không thể không thấy máu huyết sôi lên “Cụ từng làm nghề in, và ở đó cụ gặp nhưng chiến sĩ cách mạng thế hệ đầu tiên, như Trần Đăng Ninh, Lương Khánh Thiện, Trường Chinh… Cụ hăng say tham gia cách mạng, biểu tình, rãi truyền đơn, đình công, lập nghiệp đoàn… Cụ từng bị thực dân Pháp bắt đầy đi Đắc tô. Nhật đảo chính cụ được thả ra, lại tiếp tục hoạt động. Cụ từng làm Bí thư huyên Đông Anh, Bí thư tỉnh Phúc yên.

Cách mạng là cuộc điên đảo lịch sử, rung trời chuyển đất, nhưng với cụ, cụ đã gặp được người ,mà mình sẽ gá cuộc trăm năm. Cụ đã gặp bà An khi hai người cùng đi hoạt động bí mật và họ đã yêu nhau.Cụ kể lại, chả có cưới xin gì, mà chúng tôi đã sống với nhau đến “đầu bạc răng long”.

Cụ từng đãm nhận các chức vụ như Bí thư tỉnh ủy Phúc yên, Thái bình, Thanh hóa, Phó Ban Tổ chức Trung ương, làm Trưởng Đoàn Cố vấn giúp Lào, từ năm 1964 đến 1973. Tuy nhiên 13 năm làm Đại sứ ở Trung Quốc mới thực sự là  cuộc thử thách phẩm chất Nguyễn Trọng Vĩnh.

Cụ kể: Làm Đại sứ ở TQ trong những năm họ khiêu khich và biến Việt Nam thành kẻ thù, đành rằng rất căng thẳng, nhưng với tôi không chỉ có vất vả gian khổ. Cũng có những khi được “đắc ý”. Ấy là niềm vui sau những cuộc đấu lý với Trung Quốc buộc họ phải “rút dù”.

Cụ cũng từng vào quân đội, tham gia nhiều chiến dich, giữ nhiều chức vụ quan trọng, cũng băng rừng lội suối, cơm nắm, rau rừng, có thời “trứng rận trắng áo len”. Năm 1959, Cụ được phong Thiếu tướng, Cụ tự hào luôn sâu sát hiểu được cán bộ. Nên đã bảo vệ được nhiều người tài, như trường hợp Phạm Hồng Sơn vốn là sinh viên tham gia quân độ, bị “Đòan ủy CCRĐ” gởi công văn đòi đưa về địa phương đấu tố. Cụ đã báo cáo Chủ nhiệm TCCT bảo vệ được cán bộ. Phạm Hồng Sơn sau là Trung tướng.

Năm 1990, hai năm sau khi làm Đai sứ Trung quốc trở về ở tuổi 74 Cụ mới nghỉ Hưu. Tuy Hưu mà Cụ không hề nghỉ. Cụ tham gia tổ chức Hội người Cao tuổi cùng với GS Phạm Khuê, Cụ lại tham gia tổ chức Hội Cựu chiến binh, tham gia Hội Chữ thập đỏ ở Phường, đóng góp làm từ thiện. Không như nhiều cán bộ cao cấp bám hội để tự vinh danh, cụ lập xong là về không tiêp tục giư bất cứ chức vụ nào!

Người xưa nói Lão giả an chi (Đã già thì ngơi nghỉ.) Ở vào tuổi siêu xưa nay hiếm, Cụ vẫn theo dõi tình hình Đất Nước, tình hình Đảng. Cụ viết hàng trăm thư ngõ, kiến nghị, bài phân tich, nhận dịnh tình hình đối nội, đối ngoại. Cụ nêu chủ kiến của mình thẳng thắn, công khai, tâm huyết, thiện ý. Về những vấn đề trọng đại của Đất nước, của xã hội như:

Hãy từ bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin và đường lối cncs, cnxh, định hướng xhcn sai lầm, vô vọng, tội lỗi.

Hãy sữa chửa đảng thành đảng dân tộc, dân chủ, tôn trọng ý kiến phản biện,thi hành dân chủ trong đảng… từ bỏ tư cách đảng cai tri, độc tài toàn trị, trở về với tư cách đảng lãnh đạo,tôn trọng nhân dân, tôn trọng trí thức…

Phát triển nền kinh tế tự cường,tự chủ. Tăng cường quốc phòng chống Trung Quốc bành trướng xâm lược. Cụ yêu cầu sửa chửa những sai lầm trong quan hệ kinh tế với Trung Quốc như bauxit Tây nguyên. Formosa, cho Trung quốc thuê đất ở bien giới, làm đặc khu, cảnh giác với những dự án kinh tế liên quan đến Trung Quốc…

Cụ hoan nghênh, tôn trọng những người trẻ có kiến thức có tâm huyêt đấu tranh, mong ước nước ta có nền kinh tế lành mạnh,có môi trường sạch sẽ, có tự do, dân chủ, tiếng nói của mọi người dân được tôn trọng,chính quyền trong sạch, không hèn với giặc, ác với dân… Giới trẻ coi cụ như một cổ thụ, chỗ dựa tinh thần cho mình.

Riêng với Trung Quốc, Cụ thật sự đã “đi guốc trong bụng họ”. Cụ khẳng định Trung Quốc giúp ta đánh Pháp, chống Mỹ cũng là vì lợi ích của họ. Cụ cảnh báo, phê phán hành động xâm lấn biển đảo của ta, gây sức ép về quân sự, nhiều lần hù dọa chiến tranh để lung lạc tinh thần và ý chí của lãnh đao VN. Cụ nói rõ,” môt ngàn năm nữa Trung hoa cẫn chưa thay đổi tư tưởng bành trướng nước lớn”. Đối sách với Trung Quốc phải là: Kiên quyết bảo vệ Độc lập và chủ quyền của Đât nước, phải thật sự dân chủ để làm thế trận lòng dân,chống việc bắt bớ giam cầm những người yêu nước chỉ vì chống Đai hán xâm lược, có chính sách đúng đắn làm cho Tổ quốc vững mạnh và phát triển, dân no đủ, có dân chủ tự do hạnh phúc, thật sự chống tham nhũng, loại bỏ những cán bộ đương chức đương dương quyền cơ hội thoái hóa, cần một ban lãnh đạo gương mẫu có tầm nhìn xa, trong sạch, có lòng tự tôn dân tộc, dũng khí thật lòng vì dân vì nước, phải, tăng cường quốc phóng nhất là Hải quân; hợp tác với bạn bè bốn phương ủng hộ ta chống Đại Hán xâm lược, Kiện Trung quốc ra Tòa án Quốc tế…

Cụ là tấm gương về một nhà cách mạng chân chính. Cụ là mẫu hình của một thế hệ trẻ của một thời kỳ nước sôi lửa bỏng chống thực dân và đế quốc xâm lược, ôm ấp hoài bảo “Tiến lên nền Dân chủ cộng hòa”, Lập Quyền Dân, tiến lên Việt Nam”, là những khẩu hiệu văn hóa trong những khúc ca hùng tráng.

Cụ là kết tinh của một nền văn hóa, một thời đã đi không trở lại, của những phẩm chất nho gia quý giá với một nền học vấn đậm chất phương Tây mới mẻ. Cụ là hiện thân của môt tinh thần “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”, suốt đời đau đáu một tấm lòng chân thật vì dân vì nước. Là con Người, cụ cũng có những kỷ niệm trữ tình lãng mạn, đẹp. Hơn thế,cụ là người con trung hiếu,trong một gia phong cổ kính, ăm ắp tình yêu thương, trách nhiệm.

Cụ để lại cho chúng ta biết bao nét đẹp tinh thần, biết bao những kinh nghiệm đối nhân xử thế. Thật sự Cụ là con người của Minh Triết Việt.

Cụ làm nhiều thơ, có lẽ bài thơ “Quý Mùi Tự Bạch”, là hình ảnh gửi lại cho chúng ta:

“Tuổi thọ trời cho ngót chín mươi,
Mức sống dân cho cũng đủ rồi.
Con cháu thăm nom tròn đạo hiếu,
Bạn bè qua lại ấm tình người.
Uống ăn khoa học người còn khỏe,
Chơi tập điều hòa sắc vẫn tươi.
Nợ nước, ơn dân đền cũng tạm,
Lòng còn nhức nhối nỗi lo đời…!

Hình ảnh Cụ và những bài học làm người, làm người công dân có trách nhiệm còn mãi trong Tâm trí chúng Ta. Xin có đôi câu đối kính viếng CỤ:

Trọng Đôc lập, trọng Dân Quyền, Trung Hiếu, gương soi một thuở,
Vĩnh biệt tiễn đưa, Vĩnh hằng cõi ấy, An nghỉ ngàn Thu.

Cẩn bút, Nguyễn Khắc Mai./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  XIN CHO CỤ NGUYỄN TRỌNG VĨNH LÀ “TRƯỜNG HỢP ĐẶC BIỆT"! Mạc Văn Trang Chị Nguyễn Nguyên Bình sau khi đi tảo mộ cha - Lão tướng, nhà Ng...