Mới tuần trước
Cụ khỏe lại, ngồi dậy, đung đưa chân, vui vẻ… Chiều qua, mấy anh chị em ngồi ở
nhà Cụ còn bàn, cứ để Cụ ở trong Viện, không nên đưa Cụ về ăn Tết, vì không có
điều kiện chăm sóc tốt bằng ở BV. Vẫn hy vọng Cụ đón Năm mới 2020 và Tết Canh
Tý với con cháu, bạn bè…
Thế mà Cụ đột ngột ra đi lúc 4h43
phút sáng nay, 26/12/2019 (1/12/ năm kỷ Hợi), hưởng Đại thọ 104 tuổi.
Lòng tương tiếc Cụ biết bao
nhiêu, thì cũng tự hào bấy nhiêu về đất nước ta, dân tộc ta có những người con
như Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh.
Cụ trải qua một tuổi thơ vô cùng
gian khổ, nhưng nỗ lực vượt qua tất cả, chịu khó học hành trong sách vở và
trong cuộc sống để vươn lên làm một CON NGƯỜI có Trí tuệ tuyệt vời, có Kiến
thức sâu rộng, có ý chí kiên cường, hết lòng vì Dân vì Nước cho đến tận những
ngày cuối cùng của cuộc đời.
Có lẽ gian khổ và oanh liệt nhất
là thời kỳ Cụ làm ĐẠI SỨ VIỆT NAM TẠI TRUNG QUỐC suốt 13 năm (từ 1974 đến
1987), thời kỳ Trung cộng đã đi đêm với Mỹ, bán rẻ Việt Nam để đổi lấy những
món hời làm ăn với Mỹ; thời kỳ Trung cộng mượn Khơ me đỏ đánh phá Việt Nam, rồi
trực tiếp đem mấy chục vạn quân xâm lược nước ta và tuyên truyền xuyên tạc, xấc
xược: “Dạy cho Việt Nam bài học”(?)…
Suốt thời kỳ đó Nhà ngoại giao
Nguyễn Trọng Vĩnh sống trong lòng địch đúng nghĩa, phải đối phó với trăm mưu
nghìn kế, kể cả những trò hèn, bẩn của Tàu khựa, nhưng Cụ luôn giữ tư thế của
người đại diện cho Việt Nam đương đầu với Trung quốc một cách đầy bản lĩnh,
không bao giờ sợ sệt, chịu khuất phục, để chúng làm nhục quốc thể, hay có thể
lung lạc, sai khiến, làm mất nhân cách của Nhà ngoại giao…
Về cuối đời tưởng được an nhàn
thì Cụ lại phải xông vào trận chiến đấu mới: Phản biện những sai lầm của Đảng
CSVN trong chiến lược, đối sách với Trung cộng. Cụ là người dày công nghiên cứu
về Trung quốc, hiểu sâu sắc về Trung cộng, đã từng làm cho mấy GS “Trung quốc
học” của Mỹ phải tâm phục, khẩu phục…
Về đường lối, chính sách đối nội
của Đảng CSVN và Nhà nước này, Cụ đã có hàng trăm bài viết “góp ý”, “phê phán”,
“kiến nghị”… Riêng tập “Phải trái Sự đời” đã tập hợp in hơn 100 bài viết của Cụ
từ 2004 đến 2015. Còn từ 2016 đến 2019 chưa xuất bản.
Mở đầu cuốn sách này, Cụ viết câu
thơ:
“Còn hơi, còn sức còn lên tiếng
Là muốn quyền uy bớt lỗi lầm”.
“Còn hơi, còn sức còn lên tiếng
Là muốn quyền uy bớt lỗi lầm”.
Đây là những gì Cụ viết vào giai
đoạn từ 90 tuổi trở đi, mà nhiều bài viết có tầm minh triết, tư duy mạch lạc,
phân tích sắc bén, dẫn chứng cụ thể, đầy thuyết phục.
Hôm nay Cụ Vĩnh đã thanh thản về
cõi Vĩnh hằng, hoàn thành vẻ vang sứ mệnh của một vị Tướng tài ba, một Nhà
Ngoại giao xuất sắc, một Công dân kiểu mẫu...
“CÁI CÒN LẠI” của Cụ không phải
là những tấm Huân chương, Huy hiệu 80 năm tuổi Đảng … mà là những bài viết Góp
ý, Phản biện nóng bỏng Thời sự, chứa chan lòng Yêu Nước, Thương Dân, đầy Trí
tuệ sắc bén, và một Nhân cách sống giản dị, thanh cao vẫn sống động lan tỏa
trong xã hội hôm nay và truyền cảm hứng cho các thế hệ nối tiếp dấn thân vì Độc
lập của Tổ quốc, Tự do, Dân chủ, Hạnh phúc cho Nhân dân.
26/12/2019
Mạc Văn Trang
Mạc Văn Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét